Song Nhi

Ai Rồi Cũng Phải Ra Đi






Ai rồi cũng phải nếm trãi chia ly
Vẫy tay vĩnh biệt người mình thương mến
Thời gian hối hả vô thường tìm đến
Mang từng chuyến tàu rời khỏi sân ga

Ai rồi cũng tới lúc phải nhận ra
Giá của trưởng thành chính là mất mát
Như những nốt lặng trên một cung nhạc
Phúc âm buồn năm tháng chẳng ngừng rung

Ai rồi cũng sẽ cảm thấy mông lung
Giữa muôn trùng của Hỉ, Nộ, Ái , Ố
Tự mình hỏi mình. Tự mình đánh đố
Những điều không có lời giải bao giờ

Ai rồi cũng có đôi khi ước mơ
Được làm mây trăng tự do tự tại
Bốn hướng tám phương cứ thế bay mãi
Chẳng muộn phiền. Chẳng bận tâm nghĩ suy

Ai rồi thì cũng sẽ phải ra đi
Sẽ già nua theo dòng đời thay đổi
  Sẽ như lá, sẽ úa tàn cằn cỗi
Rơi về nguồn chờ hóa kiếp siêu sinh.

Song Nhi



Jan 7, 2020

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Ai Rồi Cũng Phải Ra Đi"